Với người có đầu óc tốt, cái khó sẽ ló cái khôn. Còn ngược lại, cái khó sẽ bó cái khôn. Ló là động từ có nghĩa “xuất hiện”, ví dụ mặt trời mặt trăng ló khỏi đám mây. Còn động từ “bó” có nghĩa “cột chặt lại, bịt kín lại”.
Khi gặp khó khăn, với người có đầu óc, họ luôn nghĩ cách. Họ kiên định ước mơ thuở nhỏ, vì ước mơ của người có tư chất là ước mơ có thể thực hiện được, không viển vông, không ước mơ cho vui. Nhóm người đầu óc tào lao, thì mỗi năm một ước mơ, mỗi tháng một dự định, họ còn không biết chính họ muốn gì vì bị cuốn theo người khác. Thấy người ta thích cái này thì mình cũng thích theo, thấy người ta làm cái này thì mình cũng làm theo,…nhưng vì thiếu đầu óc nên không biết năng lực cá nhân của mình thế nào. Nhóm này thì thường được bonus thêm cái kém kỷ luật, nên ước mơ chỉ là viển vông và tốn thời gian, xoay mòng mòng rồi quay lại điểm cũ như đèn kéo quân. Kiểu đọc Ông già trèo qua cửa sổ thì lấy tên tiếng Anh của mình là Allan, đọc Nhà Giả Kim xong thì đổi tên tiếng Anh thành Santiago, rồi đọc Forrest Gump thì đổi tên thành Forrest, đọc Thép Đã Tôi Thế Đấy thì đổi thành Pavel, đọc Suối Nguồn thì đổi thành Roark. Cứ bị cuốn theo và hứng thú vài phút rồi thôi, không phải sâu từ bản lĩnh. Chờ người khác truyền cảm hứng, ai rảnh mà truyền mãi cho mình.
Sự nghèo khổ, sự khó khăn, sự túng thiếu luôn là cơ hội để người có đầu óc và tư duy tích cực biến thành động lực, để họ phấn đấu không mệt mỏi. Nhưng, đó cũng là “bảng liệt kê” lý do giải thích việc mình không làm được của rất nhiều người. Học trường làng nhưng rất nhiều bạn tiếng Anh như gió còn nhiều học sinh ở trung tâm thủ đô vẫn bập bẹ mãi không nói được, đó đâu phải là do giáo viên hay do điều kiện gì. Đại bộ phận các sếp ở các công ty hiện nay trên thế giới đều xuất thân từ người nghèo khó, do ý chí của riêng họ mà được cái họ muốn. Còn thế hệ ngậm thìa vàng mở rộng được cơ nghiệp của ông cha thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cũng là gene của Lê Lợi mà mấy vua cuối nhà Hậu Lê thì chỉ biết ăn, ngủ và khóc, dù hoàng tử công chúa nào cũng được những ông thầy giỏi nhất mời về dạy dỗ từ nhỏ.
Các yếu tố khách quan và ngoại cảnh là có, nhưng không quan trọng mấy so với nội lực bên trong mỗi người. Khó khăn, người dở sẽ thấy quanh mình là chữ BÓ, còn với người có tư chất thì sẽ hiện ra chữ LÓ. Ổ điện cao quá so với dây của di động thì lấy tờ giấy kẹp vào. Luôn nghĩ cách thực hiện cho được mục tiêu, miễn đừng hại ai là được, còn tài năng hơn thì vừa giúp mình, vừa giúp người.
***Cách viết trên là cách viết diễn dịch – quy nạp, nằm trong 4 cách viết phổ biến (gồm diễn dịch, song hành, móc xích, quy nạp). Đã đào tạo cho 2 bạn (Tiến và Liêm) biết cách viết này để chỉ lại mọi người, ai cần thì theo học nhé.