Móc cạc ra coi
Hôm bữa Tony phải lên tivi. Cái phải quay tập dượt trước. Có 3 người, một phó giố sư tiến sũy nông hạc, một thoạc sũy nông nghiệp và Tony, cùng ngồi trên bàn tròn. Cô MC cứ luôn miệng, thưa phó giố sư tiến sũy Nguyễn Văn A, xin phó giố sư tiến sũy cho biết… Thưa thoạc sũy Trần Thị B, thoạc sũy có thể chia sẻ….
Lúa thì bị nhiễm sâu rầy lo muốn chết, nông dân căng tai ra nghe cách phòng trừ thì cứ thấy dồn dập những cụm từ phó giố sư tiến sũy thoạc sũy…choáng cả câu hỏi chính. Thưa anh A, chị B luôn cho nhanh, có phải tiện không. Cũng là người, cũng ăn cơm bằng đũa cả. Tony nói vậy nhưng 3 người kia giặn, đòi được tôn trọng. Tony bèn tôn trọng liền, nhưng nghe họ trình bày đâu được 5 phút thì buồn ngủ. Sợ chút nữa sẽ ngủ gục trên sóng, Tony bèn tự nhéo đùi mình cho tỉnh, tát vào mặt bôm bốp, rồi lấy ví ra đếm tiền, nhưng vẫn cứ là buồn ngủ. Cái thò tay móc cạc của họ ra coi (móc cạc là lấy danh thiếp). Trên cái cạc nhỏ xíu nhưng chi chít danh xưng danh hiệu chức vụ bằng cấp, đọc xong không biết trước mẹt mình là ai, người thật hay huyền thoại.
Cô MC hỏi Tony có hạc hòm hạc vị gì hem, cái mình nói tui là cử nhân cao đẳng liên thông. Cái cổ nguýt dài, không nói không rằng, chỉ thưa anh Tèo. Hai bạn tiến sũy và thoạc sũy kia nhìn Tony với ánh mắt coi thường liền. Cái Tony mới nói, tui có bằng tốt nghiệp cấp 2, tấm bằng có giá trị nhất. Sau đó tui liên thông liền, từ trung cấp lên cao đẳng. Trường tui hồi đó chỉ tiêu tuyển 100 bạn, nếu bạn nào thi vô thiếu 1 điểm thì được bố trí qua lớp CLC, tức lớp chất lượng cao. Còn thiếu 2 điểm như tui thì vô lớp CKC (cực kỳ cao), còn thiếu 5 điểm thì vô lớp “CCBCS” tức “cao cao bên cửa sổ”.
Cô MC hiểu ra nên nhanh nhảu ” – thưa cử nhân cao đẳng liên thông cực kỳ cao Nguyễn Văn Tèo, anh có thể cho biết…
– Bà con vừa nghe cử nhân cao đẳng liên thông cực kỳ cao Văn Tèo chia sẻ về hoạt chất Azoxystrobin và triệu chứng bệnh đạo ôn trên lúa Đông Xuân ở tỉnh ta”